Hồ Biểu
Chánh (1885 - 1958)
Nhà văn đi
đầu phản ảnh hiện thực xă hội thực
dân phong kiến
Hồ Biểu Chánh tên thật
Hồ Văn Trung, sinh ngày 1-10-1885 tại làng B́nh Thành, tỉnh
G̣ Công, nay là Tiền Giang, xuất thân kư lục, thông ngôn,
thăng dần đến chủ quận, rồi tỉnh
trưởng (đốc phủ sứ); nổi tiếng
thanh liêm, thương yêu dân nghèo, giúp đỡ kẻ cùng khổ;
mất ngày 4-11-1958 tại Phú Nhuận, TP.Hồ Chí Minh;
để lại cho đời tổng cộng 131 tác phẩm
đủ loại từ tiểu thuyết, phê b́nh, nghiên cứu,
tuồng hát đến t́nh sử Trung Hoa, kim cổ kỳ
quan...
Những năm đầu
thế kỷ, tiểu thuyết Hồ Biểu Chánh đă
đi sâu vào ḷng người đọc đủ mọi
tŕnh độ, đông đảo nhất là tầng lớp
quần chúng tay lấm chân bùn ở nông thôn và giới thợ
thuyền b́nh dân ở thành thị. Người ta đọc
ông, say mê đọc ông, ngay từ trong sách quảng cáo của
những nhà thuốc "Nhị Thiên Đường",
"Thiên Ḥa Đường", "Đại
Quang"...
Tiểu thuyết của
Hồ Biểu Chánh không những phổ biến cùng khắp
miền Nam, mà ngay cả giới văn học nghệ thuật
miền Bắc hồi đó vẫn kiêng nể ng̣i bút ông,
xem ông như là nhà viết tiểu thuyết đầu tiên
và sung sức nhất với đầy đủ phong cách
hào phóng, ngôn ngữ đặc thù, mang trọn vẹn tính chất
người Nam Bộ trung thực, hiền lành và chất
phác. Trong khi ở miền Bắc, tiểu thuyết "Tố
Tâm" (1925) của Song An Hoàng Ngọc Phách mang đầy
tính lăng mạn, th́ tiểu thuyết của Hồ Biểu
Chánh ở miền Nam lại sớm đi vào ḍng văn học
phản ánh hiện thực, mô tả và lột trần hiện
trạng xă hội lầm than, cơ cực thời đó.
Nghèo đói, rách rưới, bất công và áp bức luôn
đeo bám từng tác phẩm ông.
Dù đứng trên góc độ
nào, người ta vẫn phải nh́n nhận Hồ Biểu
Chánh là một nhà văn được ḷng độc giả.
Bởi v́, trước hết, nội dung tác phẩm ông rất
gần gũi với đời thường. Ông dựa
vào thực trạng xă hội để sáng tác. Trong tác phẩm
ông, người ta thấy có đầy đủ những
"nhân, nghĩa, lễ, trí, tín". Đó là "đạo
đức" vượt không gian và thời gian của
dân tộc Việt Nam vốn có bốn ngàn năm văn hiến.
Tuy bị hạn chế trong việc lấy tác phẩm
nước ngoài để phóng tác thành tác phẩm ḿnh, ông vẫn
luôn giữ được sắc thái, bản chất và
phong cách Việt Nam. Ông dẫn dắt người đọc
và gợi lại cho họ những cảnh nước
đọng, bùn lầy ở nông thôn miền Tây Nam Bộ cũng
như cảnh rừng rú c̣n hoang dă với đầy dẫy
hùm beo, muông thú buổi sơ khai. Ông đă diễn tả
trung thực phong cảnh từng vùng đất ông có dịp
đi qua. Ông thể hiện rành rọt phong tục tập
quán cũng như ngôn ngữ địa phương một
cách chính xác. Đọc ông, người ta như thấy lại
hoàn toàn bối cảnh xă hội chậm tiến xa xưa của
cả một vùng đất Nam Bộ từ thành thị
đến thôn quê với âm vang tiếng c̣i tàu súp-lê, tiếng
chèo khua nước, tiếng chim kêu vượn hú, tiếng
ngựa chạy bon bon, tiếng xe ḅ lạch cạch, tiếng
muỗi ṃng vo ve... từ Cà Mau, Châu Đốc, Vĩnh Long,
Cần Thơ đến Sài G̣n, Thủ Đức, Biên
Ḥa... Người đọc cũng bắt gặp ở
tác phẩm ông sắc thái quê mùa, thô kệch, chất phác,
nhân hậu của nhân dân Nam Bộ thuở c̣n chịu nhiều
hủ tục.
Một cách khái quát hơn,
trong bộ toàn tiểu thuyết của Hồ Biểu
Chánh, cuốn nào cũng có cốt chuyện hẳn hoi với
đầy đủ thế thái nhân t́nh, được diễn
tả bằng một giọng văn mộc mạc, hiền
ḥa, đôi khi ngô nghê như câu nói của người ít học,
hay không học. Cốt lơi của tiểu thuyết ông, bao
giờ cũng là sự tranh chấp giữa thiện và ác.
Có người cho rằng
tiểu thuyết Hồ Biểu Chánh là thứ tiểu thuyết
ru ngủ, không phản ánh hiện thực xă hội. Chắc
chắn Hồ Biểu Chánh viết ra không phải để
ru ngủ người đọc. Hơn thế nữa,
ng̣i bút ông đă từng mô tả sâu sát nỗi đau của
người phụ nữ bị ràng buộc trong lễ
giáo khắt khe, từng xót xa với cảnh đời
đen bạc và tráo trở luôn đè bẹp trên đầu
trên cổ những anh tá điền, cùng những kẻ
cùng đinh mạt vận, nghèo đói, rách rưới, lang
thang bị đời khinh rẻ một cách bất công
như trường hợp nhân vật Lê Văn Đó trong
"Ngọn cỏ gió đùa", chỉ v́ gia đ́nh
đói khổ, chờ chết, buộc phải "ăn
trộm" một nồi cháo heo để rồi bị
kết án tổng cộng trước sau đến 20
năm tù oan ức. Tất cả những điều vừa
kể, há chẳng phải là phản ánh hiện thực xă
hội nhung nhúc ḍi bọ, đầy dẫy bất công, áp
bức, chén cơm pha mồ hôi sôi nước mắt của
người lao động tay lấm chân bùn hay sao?
Điều cần nhấn
mạnh là đa số tiểu thuyết của Hồ Biểu
Chánh, cho tới ngày nay, không những c̣n được
ưa chuộng bởi người lớn tuổi, mà ngay cả
thanh, thiếu niên, sinh viên học sinh cũng t́m đọc
để nh́n thấy trong đó những phong tục, tập
quán, ngôn ngữ, phong cách người xưa như thế
nào, nhất là nguồn đạo lư và lễ giáo thời ấy
dạy dỗ con người những điều ǵ...
Trong những sách nghiên cứu
về văn chương Việt Nam tiền bán thế kỷ
20, người ta đă xem Hồ Biểu Chánh là một
trong những nhà văn hàng đầu đóng góp nhiều
công sức tài bồi nền móng cho giai đoạn xây dựng
chữ quốc ngữ. Nhà văn Trần Bạch Đằng
trong một bài đăng trên Văn nghệ TP.HCM năm
1988 nhận xét: "... càng lâu về sau, ông càng trở thành
nhà văn cổ điển của nền văn học Việt
Nam... Chúng ta tự hào đất nước có nhà văn Hồ
Biểu Chánh".
Nguồn: SGGP thứ bảy
- 14/11/1998
©2006 hobieuchanh.com