MỘT VÀI CẢM
NGHĨ
NHÂN ĐỌC
LẠI TIỂU THUYẾT CỦA HỒ BIỂU CHÁNH
Năm
1985, giới văn học chúng ta đă quên không làm một
việc nhiều ư nghĩa: Kỷ niệm 100 năm sinh nhà
văn Hồ Biểu Chánh hết sức quen thuộc với
nhiều thế hệ người đọc Việt Nam -
đặc biệt là người đọc phía Nam Tổ
quốc. Cuộc sống vất vả, lắm việc hôm
nay khiến có nhiều điều chúng ta không phải với
cha ông và do đó vô h́nh trung chúng ta lại làm nghèo đi cái
gia tài văn hóa vốn đă không thật giàu có của dân tộc.
Để làm phong phú cuộc sống tinh thần của những
người Việt
Tính
đến nay Hồ Biểu Chánh đă qua đời
đúng ba mươi năm - khoảng thời gian ấy
đă đủ để chúng ta nghĩ một cách công bằng
về nhà văn đă khuất. Ta không quên con người
xă hội - chính trị của ông - một Hồ Văn
Trung Đốc phủ sứ (1936 - 1941) một Hồ
Văn Trung nghị viên Hội Đồng Liên Bang Đông
Dương kiêm Phó đốc lư Sài G̣n (1941 - 1942) và thật
đáng phàn nàn, dù đă sống qua những ngày đầu
Cách Mạng tháng Tám, vẫn c̣n có một Hồ Văn Trung cố
vấn cái gọi là "Chính phủ Nam kỳ tự trị"
- một chính phủ bù nh́n, một sản phẩm đẻ
non nắm vội của Thực dân Pháp trong những ngày
đầu chúng quay lại nước ta và nổ súng gây hấn.
Trong
lĩnh vực chính trị, ông đă đi những bước
đi lầm lạc đáng trách. Thế nhưng, ta cũng
không quên những sự thật khác. Ông luôn giữ cho ḿnh một
nếp sống giản dị, thanh bạch. Và thật
đáng quư, bằng sức lao động cần mẫn
ngay cả trong ba mươi lăm năm hoạt động
trên chính trường, ông đă không ngừng sáng tạo nghệ
thuật. Chỉ riêng khối lượng tác phẩm ông
để lại cũng làm chúng ta kinh ngạc: 134 cuốn
dài ngắn khác nhau và rất đa dạng về mặt thể
loại.
Xin
hăy h́nh dung lại: Trên cánh đồng văn chương chữ
quốc ngữ c̣n hoang hóa hồi đầu thế kỷ,
chàng lực điền Hồ Biểu Chánh đă cày bừa
chăm chỉ biết bao! Ông thử sức trong thơ. Ba
tập Hồ Biểu Chánh thi
văn (di cảo) là một minh chứng. Ông viết tuồng
hát khá nhiều vở như: V́
nghĩa quên nhà, Toại chí b́nh sinh, T́nh anh em ... đă được công diễn ở
nhiều nơi thuộc Nam Bộ. Nhà văn cũng đă
hoạt động tích cực trong lĩnh vực khảo
cứu, phê b́nh. Tổng cộng ông có tới 23 cuốn viết
về văn học, chíng trị, lịch sử, tôn giáo,
luân lư.
Thế
nhưng, trước kia cũng như hiện nay, người
ta chỉ nhớ đến nhà tiểu thuyết Hồ Biều
Chánh. Cho đến năm 1958 năm ông qua đời khi ông
đă 73 tuổi đời và 50 tuổi văn, dù mắc bệnh
đau tim nặng, thầy thuốc cấm viết, con cháu
van nài nghỉ viết. Hồ Biểu Chánh vẫn tranh thủ
"viết lén", viết lúc cả nhà đi vắng hoặc
khi mọi người đă ngủ say. Khi nhà văn từ
trần, thật là cảm động, người ta thấy
bản thảo tập tiểu thuyết thứ 65 đang
viết dở dang của ông c̣n đặt trên bàn giấy.
Đó
là kết quả của cả quá tŕnh tích lũy vốn sống
của ông qua nhiều năm ở nhiều địa
phương, từ G̣ Công, Mỹ Tho, đến Cà Mau, Long
Xuyên. Đó cũng là kết quả của một quá tŕnh
không ngừng học hỏi từ thuở thanh niên. Để
có một vốn ngôn nhữ giàu có và chính xác, ông học qua
báo chí sách vở đương thời và dành ba năm
để nghiên cứu nghiêm chỉnh các sách Đại học, Trung dung, Luận ngữ, Mạnh
Tử. Để trang bị cho ḿnh một kỹ thuật
viết chững chạc, ông đă đọc kỹ về
T́nh sử, Kim cổ kỳ
quan, Kim cổ kỳ văn, của Trung Quốc đến
vô số những tác phẩm nổi tiếng của Pháp.
Thế
nhưng, trong lĩnh vực sáng tạo nghệ thuật,
điều kiện chủ yếu để nhà văn
được người đọc đón nhận nhiệt
t́nh và tác phẩm của họ chịu đựng
được thử thách của thời gian là yếu tố
chất lượng, là tiếng nói riêng không thể thay thế
của họ trong văn đàn nói chung. Số người
có cái may mắn đó không nhiều, bởi lẽ thời
gian càng qua đi, sự sàng lọc thải loại càng lạnh
lùng nghiêm khắc. Hồ Biểu Chánh thuộc số ít
người đă và sẽ c̣n đứng được
lâu dài trong ḷng người đọc. Vượt qua
được những bước đầu chập chững
nhưng đáng trân trọng của Nguyễn Trọng Quản
(với Thầy La-za-rô Phiền),
của Trần Thiên Trung - tức Gil-be Trần Chánh Chiếu
(với Hoàng Tố Anh hàm oan),
của Trương Duy Toản (với Phan Yên Ngoại sử ). Hồ Biểu Chánh đă
góp phần tích cực vào việc chuyển giai đoạn
cho tiểu thuyết nói riêng cho văn học dân tộc nói
chung. Trong những năm hai mươi của thế kỷ
chúng ta đang sống, văn học dân tộc ta đă thật
sự chuyển sang giai đọan
hiện đại, xét cả về tư tưởng chính
trị và tư tưởng thẩm mỹ. Tác phẩm của
ông bắt đầu từ đời thường của
các tầng lớp nhân dân. Thật là thú vị, nếu làm thống
kê thế giới nhân vật trong tác phẩm Hồ Biểu
Chánh. Đủ các hạng người, đủ loại
nhân vật, cao sang quyền quư có, thấp cổ bé họng
có, thành thị có và những người của nông thôn dân
dă lại nhiều hơn. Tất cả đă hoạt động,
nói cười, buồn vui, hờn giận trên địa
bàn Nam Bộ - ở G̣ Công quê ông, ở Sài G̣n, Mỹ Tho
nơi ông học hành, ở Cà Mau, Long Xuyên nơi ông làm việc
nhiều năm. Cảnh trí, con người , phong tục tạp
quán, lời ăn tiếng nói ... tất cả đều
thắm đậm sắc thái Nam Bộ, không thể lẫn
với vùng quê nào khác ở đất nước ta.
Ta có
thể thấy hiện tượng đặc sắc này
ngay cả ở những cuốn ông "Việt hóa" tác
phẩm nước ngoài. Dù là ở Ư, ở Pháp hoặc ở
phương trời Châu Âu xa lạ nào trong các tác phẩm của
V.Hu-gô và A. Dumas, của H. Malot và A.Thơ-ri-ê, nhưng qua sự
cảm thụ tinh tế của Hồ Biểu Chánh và khả
năng phóng tác tài hoa của ông, những Cay đắng mùi đời, Chúa tàu Kim Quy, Ngọn cỏ
gió đùa ...vẫn có sắc thái riêng, có giá trị riêng.
Người đọc vẫn cứ ngỡ là gặp ở
đây những vùng đất Nam Bộ, sống lại
không khí một thời của vùng đất này với những
con người chất phác trung thực, hiền
lương đă đổ mồ hôi và máu trên các miệt
đồng, các kênh rạch đồng bằng sông Cửu
Long.
Có
người nhận xét nhiều tác phẩm của Hồ
Biểu Chánh vẫn viết theo lối cũ, nhiều cốt
truyện của ông cơ bản vẫn như cũ,
văn có nhiều lúc thiếu công phu tu sức thẩm mỹ
và kết thúc tác phẩm thường là "Thiện ác
đáo đầu chung hữu báo". Chúng ta cần suy nghĩ
về những ư kiến đó. Nhưng trước tiên và
chủ yếu, xin hăy lưu ư đến những nét đặc
sắc của tác phẩm ông. Nhân vật trong những tác phẩm
thành công nhất của Hồ Biểu Chánh đă là những
tính cách xă hội, không bị g̣ theo quan điểm đạo
đức chủ quan. Bề dầy của số phận
nhiều nhân vật đă làm rơ quan điểm nhân đạo
đáng quư của tác giả. Cái ác cái xấu, cái phi luân luôn
bị phê phán nghiêm khắc và nhịp đập của trái
tim nhà văn dường như đă ḥa nhịp với nhịp
đập con tim của những người bị đọa
đày, bất hạnh. Có thể coi ông là nhà văn của
nông dân Nam Bộ, của ḷng mong muốn xác lập một mặt
bằng nhân ái cho cuộc sống hàng ngày.
Chính
những điểm mạnh này đă tạo điều kiện
để nhiều tác phẩm của ông đă được
in lại nhiều lần trước đây và khiến
chúng ta yên tâm khi đặt vấn đề tái bản một
số tác phẩm tiêu biểu của Hồ Biểu Chánh.
Là một
người nghiên cứu văn học, chúng tôi đánh giá
cao chủ trương của Nhà xuất bản Tổng hợp
Tiền Giang trong việc khôi phục lại những giá trị
văn học chân chính cũ. Nhất định cuốn
"Ngọn cỏ gió đùa" hiện các bạn đang
có trong tay và một số cuốn khác của Hồ Biểu
Chánh, mà nhà xuất bản đang và sẽ tiếp tục ấn
hành sẽ giúp chúng ta khám phá thêm vẻ đẹp của
văn mạch phương Nam và sức sống văn học
kỳ diệu của quá khứ dân tộc.
Tháng
04 năm 1988
TRẦN
HỮU TÁ
-----------
Nguồn: quyển
“Ngọn cỏ gió đùa”, do NXB Tổng hợp Tiền
Giang tái bản năm 1988
©2006 hobieuchanh.com