120 NĂM NGÀY SINH HỒ BIỂU CHÁNH 01.10.1885-2005
Biểu Chánh: ng̣i bút Nam
bộ tinh tế
VĨNH VÂN
Hồ
Biểu Chánh tên thật là Hồ Văn Trung, bút hiệu là
Thứ Tiên, tự là Biểu Chánh. Ông sinh ngày 01 tháng 10
năm 1885. Quê quán: G̣ Công; sinh trưởng trong một gia
đ́nh nghèo, đông con.
|
Một
số cảnh trong các phim dựa theo tiểu thuyết
Hồ Biểu Chánh |
Lúc
nhỏ Hồ Biểu Chánh theo học chữ nho, sau đó
lại chuyển sang học chữ quốc ngữ và
chữ Pháp. Ông thi đậu bằng thành chung năm 1905.
Từ 1906 đến 1941 ông làm việc liên tục cho chính
phủ Pháp, bắt đầu từ chức thông ngôn
thăng dần đến chức Đốc Phủ Sứ.
Cuối năm 1946, Hồ Biểu Chánh bắt đầu
cuộc sống hưu nhàn, dành trọn những năm tháng
c̣n lại cho sự nghiệp văn chương. Hồ
Biểu Chánh mất ngày 04 tháng 11 năm 1958 tại Phú
Nhuận.
Hồ
Biểu Chánh say mê với sự nghiệp sáng tác văn
chương. Từ năm 1922 ông viết rất liên
tục, đều đặn. Tác phẩm của ông
gồm nhiều thể loại: khoảng 70 tiểu
thuyết, hàng chục tuồng hát, hồi kư, biên khảo,
dịch thuật, phê b́nh, tùy bút... Ông c̣n làm thơ, viết
đoản thiên, truyện ngắn... Tuy nhiên, người
ta thường hay nhớ đến Hồ Biểu Chánh
với một thể loại tiểu thuyết. Trong
số tiểu thuyết do ông viết, chỉ có 18 quyển
ra đời trong giai đoạn 1912 - 1932 được
xem là có đóng góp cho việc h́nh thành nền tiểu
thuyết Việt Nam hiện đại. Trong số đó
có các tác phẩm tiêu biểu như: "Ai làm
được", "Chúa tàu Kim Quy", "Cay
đắng mùi đời", "Nhân t́nh ấm
lạnh", "Thầy thông ngôn", "Ngọn cỏ
gió đùa", "Chút phận linh đinh", "V́
nghĩa v́ t́nh", "Con nhà nghèo", "Con nhà giàu",
"Cha con nghĩa nặng", "Khóc thầm",
"Tỉnh mộng"...
Sở
trường của Hồ Biểu Chánh là văn xuôi tự
sự, cách viết nôm na, b́nh dị. Đề tài phần
lớn là cuộc sống Nam bộ từ nông thôn
đến thành thị những năm đầu thế
kỷ XX với những xáo trộn xă hội do cuộc
đấu tranh giữa mới và cũ. Ông có những
đóng góp to lớn vào sự h́nh thành thể loại
tiểu thuyết VN trên chặng đường phôi thai.
|
Nhà văn Hồ Biểu
Chánh (01.10.1885 - 04.11.1958) |
Từ
năm 1922 là năm quyển tiểu thuyết đầu
tiên “Ai làm được” được xuất bản
cho đến năm 1958 là năm tác phẩm cuối cùng “Hy
sinh” của ông đang được viết nửa
chừng và bỏ dở v́ ông qua đời, Hồ Biểu
Chánh đă cung ứng cho đọc giả khoảng 70
quyển tiểu thuyết. Có năm ông không in quyển nào
và ngược lại có những năm ông đă in hơn
năm tác phẩm. Năm 1935 chẳng hạn, có đến
6 quyển tiểu thuyết ra mắt đọc giả
("Ở theo thời", "Ông Cử", "Một
đời tài sắc", "Cười gượng",
"Giây oan", "Thiệt giả giả thiệt")
và đặc biệt riêng trong năm 1957 ông có con số
kỷ lục là 9 quyển ra đời ("Trong đám cỏ
hoang", "Vợ già chồng trẻ", "Hạnh
phúc lối nào", "Sống thác với t́nh",
"Nợ t́nh", "Đón gió mát nhắc chuyện
xưa", "Chị Đào chị Lư", "Nợ
trái oan", "Tắt lửa ḷng"). Tuy Hồ Biểu
Chánh viết và in nhiều như vậy nhưng vẫn
chưa đủ cho nhu cầu của độc giả.
Hồ Biểu Chánh là một tiểu thuyết gia thành công
lớn ở thời đại của ông.
Hồ
Biểu Chánh là người có tư tưởng tiến
bộ, nâng niu, giữ ǵn phong tục, giá trị truyền
thống của dân tộc, đồng thời ông cũng
không sùng bái mù quáng các phong tục bị xem là lỗi
thời, lạc hậu, cổ xưa. Phong tục xưa
đối với ông đó là việc gạn đục
khơi trong. Cái nào tốt th́ ông giữ ǵn và phát huy, cái nào
xấu th́ ông đả kích, châm biếm và loại bỏ.
Chính các nhân vật trong tiểu thuyết Hồ Biểu
Chánh là người phát ngôn cho tư tưởng của ông:
“Phong tục là ǵ? Ấy là những thói người ta
quen làm. Người đời nào th́ có phong tục riêng theo
đời ấy. Đời dời đổi,
người tấn hóa, th́ phong tục cũng dời đổi
tấn hóa theo vậy. Ấy vậy ḿnh chẳng nên cho phong
tục xưa là xấu, c̣n phong tục nay là tốt, hay
phong tục xưa là tốt, c̣n phong tục nay là xấu.
Song có một điều nầy là vạn vật hễ có
bề mặt tự nhiên phải có bề trái. Phong tục
cũng vậy, có lợi tự nhiên có hại, có phải
tự nhiên có quấy. Cầm viết mà b́nh phẩm phong
tục th́ cần phải chỉ trích chỗ hại,
chỗ quấy đó cho người đồng thời
thấy mà sửa hoặc tránh đi vậy thôi” (tiểu thuyết "Bỏ chồng")
Cảnh
trong phim "Chúa tàu Kim Quy" theo tiểu thuyết Hồ
Biểu Chánh |
GS
Việt kiều Mỹ Nguyễn Thanh Liêm nhận xét về
nhà văn Nam bộ Hồ Biểu Chánh: Sở dĩ ông thành
công lớn lao trong sự nghiệp tiểu thuyết đối
với đọc giả ở đây v́ giọng
điệu tiểu thuyết của ông hoàn toàn thích hợp
với tâm hồn người dân miền Nam. Đọc
tiểu thuyết của ông người ta thấy cả
con người và xă hội (tức là cả nền văn
hóa của vùng đồng bằng sông Cửu Long) vào các
thập niên 1920 - 1940 trong đó. Từ cách dàn dựng câu
chuyện, đến sự tŕnh bày diễn tiến của
câu chuyện, đến tâm lư các nhân vật, các hạng
người và đặc tính của họ, ư nghĩ và
lời nói của họ, đến khung cảnh, môi
trường vật lư mà con người phải sinh
hoạt trong đó, tất cả được tạo ra
nhằm đáp ứng đúng thị hiếu của
người đọc ở đây. Tất cả
đều rất gần gũi quen thuộc với
người dân ở vùng này. Có thể nói là ông có lối
viết tiểu thuyết với giọng điệu
tiểu thuyết rất đặc biệt của ông mà
tôi gọi là “nghệ thuật tiểu thuyết Hồ
Biểu Chánh.” Muốn thấu rơ nghệ thuật này
trước hết ta cần nh́n lại xă hội và văn
hóa miền Luc Tĩnh vào thời đại này.
Tiểu
thuyết Hồ Biểu Chánh không chỉ bàn đến
hiện thực xă hội mà c̣n khai thác những đề
tài thuộc phạm vi đời sống gia đ́nh. Xă
hội Việt Nam vào những năm đầu thế
kỷ XX đang chuyển ḿnh một cách dữ dội
để bước sang một thời kỳ mới.
Thế nhưng ảnh hưởng của phong kiến vẫn
c̣n rất nặng nề. Văn hoá phương Tây ồ
ạt tràn vào, khiến cho con người cảm thấy
bị choáng ngộp trước cái mới. Bám lấy cái
cũ của phong kiến hay đi theo cái mới của
phương Tây, đó là vấn đề bức thiết
của thời đại. Là một trí thức tân học,
Hồ Biểu Chánh có tư tưởng dung hoà cũ -
mới. Theo ông cái cũ và cái mới đều có hay dở
riêng, điều cần thiết là phải biết
chọn lọc những mặt tích cực của nó để
phát huy trong cuộc sống. Quan niệm đó đă chi
phối thế giới quan của tác giả. Bức tranh
hiện thực về những sinh hoạt quan hệ, trong
các gia đ́nh người dân Nam bộ lúc bấy giờ
vừa giúp chúng ta hiểu rơ hơn điều nói trên,
vừa chứng minh cho tính chất đa dạng, cụ
thể trong việc phản ánh hiện thực của
tiểu thuyết Hồ Biểu Chánh.
Cảnh trong phim "Con nhà
nghèo" theo tiểu thuyết Hồ Biểu Chánh |
Ng̣i
bút tinh tế của Hồ Biểu Chánh đă khai thác
những vấn đề được xem là quan
trọng, tạo sự quan tâm của nhiều người
trong xă hội. Ông đă bàn đến những mặt tiêu
cực trong hôn nhân gia đ́nh như cưỡng bách trong hôn
nhân ("Ai làm được", "Lời thề
trước miễu"), vụ lợi trong hôn nhân
("Nhân t́nh ấm lạnh", "Tỉnh mộng",
"Thầy thông ngôn"), tự định đoạt
trong hôn nhân ("Cười gượng"), môn
đăng hộ đối ("Sống thác với
t́nh"), đồng tôn giáo, tục nôm vợ, đa thê...
Ông đưa những hiện thực nói trên vào tác phẩm
không ngoài mục đích phê phán lối sống cổ
hủ, lạc hậu, khắt khe trong quan niệm phong
kiến và với ông nếu chạy theo cái mới một
cách quá tự do, thoải mái cũng không mang đến
hạnh phúc cho con người.
Năm 1937, nhà văn Hồ Biểu
Chánh, đă miêu tả lại cảnh chợ đêm ở
Sài G̣n: "Tại các cửa lớn, người ta
tụ lại chật nức, trai chải đầu láng
mướt, gái thoa môi đỏ ḷm, già ngậm thuốc
điếu ph́ phà khói bay tưng bừng, mẹ dắt tay
bầy con, đứa chạy trước nghinh ngang,
đứa theo sau núc ních, kêu nhau inh ỏi, tốp chen
lấn mua giầy, tốp ùng ùng vô cửa, người
mặc y phục đàng hoàng, chung lộn với kẻ b́nh
dân lao động không ai ngại chi hết, mà coi ra th́ trên
gương mặt mỗi người đều có vẻ
hân hoan hớn hở...". Sài G̣n vưa hơn 300
tuổi th́ nhà văn Hồ Biểu Chánh cũng bước
vào tuổi 120, gần xấp xỉ phẩn nửa
tuổi đời của cái TP hoa lệ, nơi ông gắn
bó cả cuộc đời và sự nghiệp.
Nguồn:
http://www.nguoivienxu.vietnamnet.vn/butviet/2005/10/495431/