"Cha con nghĩa nặng" kể về chuyện Trần văn Sửu vốn là người thật thà, chăm chỉ, thương vợ, thương con, nhưng vợ lại là người lăng lòan. Một hôm Sửu bắt được vợ ngọai tình. Vợ ngọai tình lại còn ăn nói láo xược. Tức quá, Sửu xô vợ và không may vợ bị chết. Sửu phải bỏ trốn. Hai con Sửu được ông ngoại là Hương thị Tào nuôi, nhưng hòan cảnh quá nghèo, chúng phải đi ở. Lớn lên, cả hai anh em đều có cuộc sống ổn định, triển vọng và đang sắp lấy vợ, lấy chồng thì Sửu bỗng nhiên trở về. Ðọan trích sau đây miêu tả tình tiết đó.....
Trời chạng vạng tối, Hương thị Tào với thằng Tý mới về tới Giồng Ké. Khi quẹo vô sân, Hương thị Tào ngó ngoái ra lộ, thì thấy người Thổ đương đi ngang, mà con mắt liếc ngó vô nhà. Ông lấy làm kỳ, nên đứng lại mà ngó, thì người ấy bươn bả đi tuốt.
Thằng Tý mở dây đôi trâu buộc giữa sân mà dắt vô chuồng. Hương thị Tào vô nhà đốt đèn lên, rồi leo lên võng nằm đưa trèo trẹo. Thằng Tý nhốt trâu xong rồi nó mới vô nhà. Hai ông cháu nói chuyện với nhau, mà chẳng nói chuyện chi khác hơn là chuyện cậu ba Giai sửa soạn cưới con Quyên.
Gần hết canh một, mặt trăng mọc lên, chói bầu trời sáng quắc, bầy chó trong xóm đua nhau sủa tiếng vang đầy. Thằng Tý nằm trên ván mà nói chuyện một hồi rồi nó ngủ khò. Hương thị Tào mừng về sự may mắn mới xảy ra cho hai cháu, ngủ không được, nên nằm trên võng mà đưa cọt kẹt hoài...