HỒ BIỂU CHÁNH
.
COM

TIỂU THUYẾT
MGCG 01.PDF
MGCG 02.PDF
 
Mẹ Ghẻ Con Ghẻ
Hồ Biểu Chánh, Vĩnh Long tháng 10/1943

Năm nào cũng vậy, hễ qua tháng 6 thì trời mưa dầm dề, mưa cho ruộng nỗi nước đặng nhà nông đón đạt mà cấy lúa mùa, bởi vì mạ  gieo hôm mồng 5 tháng 5 đã gần đúng lứa.

      Cứ theo lệ ấy, nên bữa này là 19 tháng 6, hồi trưa mưa xối xả một đám thật lớn, rồi cứ rỉ rã tiếp hoài, mưa cho đến nữa chiều mà cũng con lâm râm, chưa chịu dứt hột.

      Dọc theo lộ Càng Long đi Trà Vinh, lối ngã ba đường Mỹ Huê tẻ vô Suối Cạn, chiều nay quang cảnh trông ra có vẻ đặc biệt, không giống mấy chỗ khác. Trên giồng thi đâu đó thẩy đều im lìm, mà nhờ giọt mưa mát mẻ cây cối xanh tươi, lại nhà nào cũng đang nấu cơm chiều, khói bốc lên mà bị mưa không bay tan ra được, bởi vậy mấy nóc nhà bếp khói vần vũ mịt mù như mây bao phủ ở trên. Còn ở ngoài ruộng thì chỗ này người ta bừa, chỗ kia người ta nhổ mạ chỗ nọ người ta đương cây, nông phu xúm xít từ khóm trong đồng, kẻ hát người hò cho vui đặng quên nhọc nhằn, quên lạnh lẽo.

      Kẻ du hí bị trời mưa ướt ắt họ không nghểu nghến ngoài đường được, thì họ lúng túng, nên buồn bực. Mà người làm ăn gặp mưa gió thuận hòa như vậy thì họ vui mừng, vui vì bắp đậu khỏi khô, mừng vì ruộng đủ nước cấy.

      Một chiếc xe hơi đò, sơn màu đỏ lòm, ở phía Trà Vinh chạy lên, qua cầu ầm ầm, bóp kèn te te, rồi bớt máy ngưng ngay ngã ba đường Suối Cạn, trước đầu máy khói lên nghi ngút.

      Một cậu trai trạc chừng 15, 16 tuổi, mặt mày sáng sủa bỏ tường mạnh mẽ, đầu đội nón nĩ đen, mình mặc áo trắng quần trắng ở trên xe leo xuống, tay ôm một gói đồ, ngoài bao bằng chăn tắm sọc xanh sọc đỏ. Vì trời mưa lâm râm, cậu sợ ướt mình, nên chạy riết vô quán của đi Ba Thới bên đường mà đụt, còn chiếc xe đò thì rồ xăng và sang số rút chạy thẳng ra chợ Càng Long.